Áo Tình


Áo tình

Mong manh chiếc lá vàng thêu
Vàng thơ em trải nắng chiều soi chung
Mềm môi tiếng gọi muôn trùng
Thiết tha em ngóng bắc phong nhớ người

Tay nào nét bút trêu ngươi
Vầng trăng em chẻ tìm lời ái yêu
Dáng trong mơ thơ yều kiều
Mảnh tình si nhuốm tịch liêu chốn nầy

Cho em một chút đắm say
Ươm tơ dệt lụa em may áo tình

Vũ Thị Thiên Thư

Thanh Ca

Thanh ca

Hãy vẽ cho em sợi nắng hồng

Cột làn tóc liễu thẹn hoa dung

Hong tơ lụạ mới đan đôi cánh

Chở niềm hạnh phúc thả mênh mông

 

Hãy hát vì em lời châu ngọc

Điạ đàng êm ả nhạc suối xanh

Mở cánh rừng hương thơm mời mọc

Khép lại trần gian giấc mộng lành

 

Hãy bỏ  vương hầu cùng  châu  báu

Góc rừng nhật nguyệt chén tiêu dao

Hứng giọt sương mai mềm ty thảo

Chung trà thơm ngat cội hoa đào

 

Hãy thắp vì nhau tia hy vọng

Phong kiếm giang hồ nhặt bút lông

Tảo khởi kề vai chung giấc mộng

Yêu kiều tay vẽ nét mày cong

 

Vũ Thị Thiên Thư

Phù sa ươm tình

Phù sa ươm tình

 

Hẹn nhau từ thuở Nại Hà

Từ nguồn sông khởi phù sa theo về

Chở tình mài miệt cơn

Trăm con nhánh đổ bến thề còn trông

 

Ví dầu điên điển vàng bông

Bếp quê khói quyện nhuộm hồng duyên thơ

Nhịp nhàng câu hát ầu ơ

Êm êm sóng mạ vỗ bờ yêu thương

 

Chén nung đất đậm mùi hương

Khát khao mạch sữa vấn vương cõi lòng

Ngọt ngào căng ngọn đồng đồng

Nghĩa tình theo cánh chim Hồng xuôi Nam

 

 Ấp yêu lời hẹn nghìn năm

Thuyền thơ lộng gió buồn căng lướt ngàn

Thuỷ chung cùng ánh trăng vàng

Thiết tha sáo trúc dịu dàng câu ca

 

Hân hoan trời đất giao hoà

Gối mây dỗ mộng tình bao la tình

 

Thị Thiên Thư

Gọi mãi muà thu

Gọi mãi  muà thu

 

Mềm môi nếm giọt vô cùng

Say trong nỗi nhớ tình chung biệt ngàn

Hững hờ gió gọi mùa sang

Khép vòng tay giữ mênh mang bóng hình

 

Đêm tàn ngọn nến lung linh

Trong hư ảnh hiện chén Quỳnh kề môi

Nở ra bát ngát hương trời

Chập chùng mê mãi gọi người trăm năm

 

Mực rơi xuống nét u trầm

Vẽ trong đôi mắt lạnh căm nổi buồn

 

Vũ Thị Thiên Thư

Nhấp chén quan hoài

Nhấp chén quan hoài

Có phải vó câu hay huyễn mộng

Hoài quân ảo giác cũng trêu ngươi

Hương thu se sắt cung trầm bổng

Nỗi nhớ vì ai cũng ngậm ngùi

 Thuở lòng dào dạt ý thơ tươi

Yêu màu nắng mới luạ vàng phơi

Phượng muá Rồng bay theo nét bút

Diụ dàng nhạc trỗi khúc tình khơi

Chung một vầng trăng tựa mái đầu

Sách đèn khung cửi tận đêm sâu

Nào hay lửa nhuộn màu chinh chiến

Yên ngựa gươm thiêng đổi mực sầu

Ngọn gió nào lay lắt bên hiên

Nhớ chàng trăn trở giấc cô miên

Lòng như tơ rối tăng nghìn mối

Nguyệt lão ơ hờ se mối duyên

Nghiệt ngã theo dòng hoa nổi trôi

Bạc đầu câu hát chẳng tròn đôi

Tiển quân ngày nọ dòng châu nhỏ

Chinh chiến bao lâu sẽ khứ hồi

 Vũ Thị Thiên Thư

 

Tàn thu

Tàn thu

Có phải là anh giọt nắng vàng
Mang cho em hơi ấm mùa sang
Chốn ấy bình yên thu tĩnh lặng
Nhẹ nhàng hơi thở gió mênh mang

Tháng chín vàng bay qua khe cửa
Thắm màu Hồng diệp buổi chớm thu
Em đi nhặt lá về nhom lửa
Đốt sợi chung tình khói tương tư

Anh mang son thắm vẽ tranh đời
Vượt suối băng đồng gội tuyết rơi
Lá biếc dòng thơ xin anh hãy
Giữ lại vì nhau một khoảng trời

Em vẫn mong chờ ngọn gió đông
Chở lời biển hẹn tới đầu sông
Lá thắm theo dòng thương mòn mõi
Tàn thu nắng úa nhạt mi hồng


Vũ Thị Thiên Thư

 

Nặng gánh vai gầy

Nặng gánh vai gầy

 

Gánh thơ xuống phố điêu linh

Gót son vai nhỏ nặng tình nước non

Dây tơ cột mối đa đoan

Vấn vương nỗi nhớ nối tròn vòng thương

 

Gánh mây về núi mờ sương

Nghiêng vai rơi xuống đời thường lạc nhau

Miệt mài câu hát chiêm bao

Phất phơ cánh bướm cõi nào tái sinh

 

Gánh dương hồng trải bình minh

Ươm mơ nụ biếc tựa mình tùng xanh

Đêm qua ru giấc an lành

Ái yêu ti trúc tơ mành song song

 

Gánh vào biển cả trăm dòng

Nở từ tim giọt máu hồng luân lưu

 

Vũ Thị Thiên Thư

Nhóm Lửa Hồng Chung

Nhóm lửa hồng chung

Chẻ lại đường ngôi một trời thơ dại
Bước nhỏ ngập ngừng sóng bủa trùng vây
Sợi khói mong manh vết hằn mi nặng
Ngã xuống bên đời chới với bàn tay

Một bước là xa một cơn mộng dữ
Bão dạt xô đời roi dấu làn da
Nào giấc Nam kha đâu con đò cũ
Bến liễu ơ hờ mòn mỏi câu ca

Chiếc áo màu xanh một trời hy vọng
Nhốt tận đáy lòng cất bước phù vân
Tình chung thơ vẫn trêu người hụt hẫng
Dựa bến phong sương ướt đẫm bao lần

Lặng lẽ soi gương đếm từng sợi bạc
Tóc cũng thưa dần lệ chát bờ môi
Không cứ cuồng phong lá bay tan tác
Thu lạnh bao giờ thấm ướt hồn côi

Mấy khi nâng chén hởi người tri kỷ
Một góc trời xa một ánh trăng tà
Rót giữa trời không ấm nồng cơn bĩ
Ngọt đắng cho dù hãy uống cùng ta

Thí dụ mai kia có lần ngồi lại
Thắp sáng bên trời ngọn lửa hồng chung
Câu hát trùng hoan nợ đời trang trải
Nối lại vòng tay ngày ấy vô cùng

Vũ Thị Thiên Thư

Em và Ta

Em và Ta

 

Em momg manh sợi tơ vương vấn

Phiêu phất phù vân dấn buị trần

Ta tiếng hát bên trời lận đận

Dòng trầm luân lạc dấu tình chân

 

Em là cánh hương mơ miên viễn

Mộng Trang Sinh lưu luyến giấc Hoè

Ta cội từng  quanh năm bất biến

Buông tàng tựa gốc lá nghiêng che

 

Em  bay như cách chim mòn mõi

Dừng lại cùng ta một góc rừng

Chắng thệ không nguyền thương bối rối

Gieo mầm kết trái gặt bâng khuâng

 

Em cứ là tơ là sợi tóc

Thời xanh thuở trắng vẫn cưu mang

Ta cứ bên trời ươm thơ mật

Vì em vẫn hát giữa mây ngàn

Vũ Thị Thiên Thư

Chia Niềm riêng

Chia niềm riêng

Gội sương sớm bơ phờ vóc liễu
Chở tình thâm trăng chiếu mông lung
Chia niềm riêng nổi đau chung
Cành Nam mõi cánh chim Hồng tha phương

Ngóng gió bắc đoạn trường Hồ Mã
Vọng non cao hoá đá chờ trông
Vai nào gánh nặng nuí sông
Tình nào biển cả một lòng theo nhau

Hờn quốc biến máu đào phơi kiếm
Hận gia suy mang nghiệp bút nghiên
Thẹn thùng bao nổi truân chuyên
Anh hùng bất luận thuyền quyên chữ tòng

Bạc áo vải tang bồng hồ thỉ
Mộng huy hoàng mỹ ý hoan ca
Nong tằm lúa mới muôn nhà
Cùng nhau dệt gấm thêu hoa cho đời

Vũ Thị Thiên Thư