Thả cánh tình thư

 

Thả cánh tình thư

 

Chờ làn hơi ấm ủ bàn tay

Nhẹ khép làn mi thẳng nét ngài

Ngỡ cánh hoa mơ hồng đôi má

Ơi ! chàng bước lạc nụ hôn say

 

Cánh cung diễm tuyệt bắn từ ngôn

Ngọt lịm tên xuyên giữa điểm hồng

Đắm đưối dòng ân chìm bể ái

Thiết tha nhạc suối goị thu phong

 

Nghiêng ngã dòng thơ chắp cánh tiên

Chở tình mài miệt cõi vô biên

Chuốc ngôn trau ngữ ươm chân ngọc

Nhẹ bước theo nhau cánh diệu huyền

 

Thả dòng tóc mượt nối tình chung

Tơ sợi vô hình thắt mối thương

Chiêm bao biên biếc màu hư ảo

Cùng dựng bình minh khoát kiết tường

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

Chưa dứt lòng nhau

 

Chưa dứt lòng nhau

 

Vườn đông lặng lẽ trăng treo

Long lanh cuối mắt lệ gieo lòng đàn

Giọt rơi cung phím ngỡ ngàng

Chùng dây đoạn khúc chứa chan nỗi niềm

 

Tơ vàng se mối oan khiên

Nợ từ bao kiếp thệ nguyền gió bay

Nến tàn soi bóng lắt lay

Trang thơ mực đọng sầu lây bút cùn

 

Mềm môi gọi giữa muôn trùng

Soi trong bạch lộ dấu hùng anh xưa

Lạc vàng ký ức đong đưa

Mơ hồ vó ngựa sao thưa mỏi nhìn

 

Tìm trong câu hát hữu tình

Chút hương nồng ấm nguyệt minh hẹn hò

Đối gương trăm mối tơ vò

Mày cong vì nỗi đợi chờ hắt hiu

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

 

Thảo trang

Thảo Trang

Em mang sương sớm vương ngọn cỏ
Trải nắng dương hồng giăng ước mơ
Lợp mái tình thương căn nhà nhỏ
Mượt mà tơ gấm nhạc cùng thơ

Em gom nắng hạ về nhom lửa
Sưởi ấm chung tình lúc đông sang
Nhặt lá thu vàng bên song cửa
Kết thơ thành chuổi gởi mây ngàn

Em gánh mùa xuân ươm hy vọng
Chồi non lộc biếc thêm sắc hương
Thảo trang khiêm tốn ân tình trọng
Mặc khách khiêm cung tiếng cát tường

Vũ Thị Thiên Thư

Giấc Hoa

Giấc hoa

 

Khoe nụ biếc long lanh nắng mới

Ươm cành mơ sương đợi hoa khai

Đêm qua trong mộng kẻ mày

Mượt mà nét bút tay ai yêu kiều

 

Khung lụa biếc sắc hoa hàm tiếu

Ẩn màu mây trăng chiếu khiêm cung

Bên hiên tiếng trúc ngập ngừng

Dừng tay nổi nhớ bâng khuâng nét ngài

 

Xao xuyến gió vấn vương dấu ái

Mở trời thơ hương trải đường hoa

Đêm sâu lồng bóng ngọc ngà

Phiêu diêu giấc điệp triều ca mối tình

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

Em về trong giấc Liêu trai

Em về trong giấc Liêu trai


Ẩn hiện em về trong giấc mộng
Diụ dàng hơi thở tựa mây bay
Dừng tay ngọn bút e kinh động
Vai luạ mượt mà hương Liêu Trai

Thả xuống từng trang thơm mực đọng
Nở trăm nghìn đoá diệu kỳ ngôn
Ái yêu thắp sáng ân tình trọng
Viễn giác du hồn dâng môi hôn

Vóc liễu mình sương trăng nghiêng lộng
Nhịp nhàng cung bậc trổi hoan ca
Tay nhung mười ngón muôn trùng vọng
Gởi giữa tầng không tiếng ngọc ngà

Khép mở vòng tay hình hay bóng
Là em men rựơu ngất ngây say
Chìm trong đáy chén cơn cuồng vọng
Mờ nhạt tan dần sương khói phai…

Vũ Thị Thiên Thư

Về Muôn Phía Hoa Khai

 

Về muôn phía hoa khai

 

Soi mái tóc xanh đối gương tự hỏi

Bao lần lá đổ mấy lượt xuân qua

Tình cũng như sông khúc chìm đoạn nổi

Đời bỗng gian truân sao chẳng cùng ta

 

Khêu nến lụn mong manh hư ảnh

Đêm chưa tàn tóc trắng màu sương

Đau niềm chung lận đận đời riêng

Chớm nụ biếc cuồng phong trăm mảnh

 

Trời đất bao la Phượng ơi tung cánh

Tình cũng như trăng lúc khuyết khi đầy

Chân mòn mỏi và đôi vai nặng gánh

Cánh nhỏ bên đời gió tạt mưa bay

 

Điểm phấn son tô màu cảm khái

Bút mực nào tận tuyệt niềm đau

Thôi chờ mong từ lúc xa nhau

Ôm ký ức dốc đời trang trải

 

Không ai trả hơn một đời lời lãi

Nước bình an rửa đoạn tháng qua ngày

Sống bao lâu mà bâng khuâng nghi ngại

Trải lòng ta về muôn phía hoa khai

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

 

Mây Sóng tình thơ

Mây sóng tình thơ

 

Một nửa địa cầu thương nhớ thương

Bên kia bờ bắc Thái Bình Dương

Trăng non mờ nhạt hình nhân ảnh

Nối lại mây trời vương vấn vương

 

Tơ trải bên trời thơm sắc hương

Monh manh hơi thở nhẹ như sương

Tay nào cung bậc êm đềm quá

Nhạc trổi ru hồn đêm Đông phương

 

Hai cõi chờ nhau ngày tiếp ngày

Long lanh giọt nắng điểm sương mai

Đêm tàn chung giấc mơ huyền ảo

Cơn mộng trăng về thêm ngất ngây

 

Hãy nối dùm ta một nhịp cầu

Ngân hà mòn mỏi với đêm sâu

Trùng hoan đôi mái đầu xanh thắm

Chớ để thời gian như bóng câu

 

Thiết tha nhạc sóng vỗ miên man

Quấn quýt thời gian kết không gian

Âm dương trời đất cùng chung nhịp

Êm ái chan hoà đêm liên hoan

 

Đốt trầm hương gởi gió muôn phương

Hãy chở tình ta vạn dặm trường

Về bên biển Thái nghìn hoa tuyết

Thần giao ngọn lửa kết yêu thương

 

Muôn màu vạn sắc giữa tầng không

Lóng lánh trong tim rạng ánh hồng

Tình như ngọc đỏ màu lưu huyết

Cháy mãi trong lòng ta mênh mông

 

Anh ạ ! tình ta có khác chi

Bâng khuâng nét bút chở nghìn thi

Khung căng lụa trắng …mềm hơi thở

Đắm đuối riêng gì một gã si …

 

Cho nên tơ gấm dệt nghìn mơ

Hẹn với trăng xanh đối bóng chờ

Thênh thang biển tiếp chân trời mộng

Mây tình lang nối sóng tình thơ

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

Quân vấn

 

 

Quân vấn

Tơ vàng em thả về đâu

Buồn khung cửi lạnh mối sầu nhân gian

Từ ngôn khánh ngọc chuông vàng

Ngẩn ngơ khách lạc bàng hoàng dấu xưa

Bao giờ mấy biến thành mưa

Hoá thân giọt liễu tưới bờ nhân gian

Vũ Thị Thiên Thư

 

Khi về ở Thới

Khi về ở Thới

 

Bỏ ngày tháng cũ lưu đày

Bỏ cơn mộng dệt tương lai ngút ngàn

Thềm rêu xanh giọt sương lam

Bụi hồng sách vở phấn tàn son phai

 

Tóc còn xanh giữa trần ai

Sao đem ngày tháng kết dài nhớ thương

Bày chi trong cuộc vô thường

Biết đâu họp chợ mà mang gương về

 

Trăng xưa theo gót chân về

Thơ xưa còn ủ cơn mê nồng nàn

Đi cho khuất cuộc tương tàn

Cho xanh những mộ cho tan hận thù

 

Khi dong hết nữa cuợc đời

Khi tàn nửa ván trò chơi vẫn còn

Khi về cau mặt nước non

Là khi nâng chén gọi hồn về say

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

Em Hai Mươi Tuổi

Em hai mưoi tuổi

Em đi giữa phố Sài Gòn

Hai mươi tuổi dệt chưa tròn giấc mơ

Mượt mà mưa nắng đường thơ

Tóc mây xanh gội ngày chờ đêm trông

*

Gót chân nhỏ vướng bụi hồng

Đời gai nhọn vết thương lòng chưa phai

Nặng nề đôi gánh oằn vai

Bước miên man bước vắn dài lệ mưa

*

Hát bài ca giữa phố thưa

Con chim én nhỏ đợi mùa xuân sang

Áo mây xanh gói mộng hoàng

Tin yêu vụt tắt hoang mang dặm dài

*

Hai mươi em bước miệt mài

Ngợp trời phố xá cờ bay ngậm ngùi

Cuống cuồng cơn lốc buông xuôi

Đôi bàn tay mõi chợ đời nhấp nhô

Vũ Thị Thiên Thư