Áo Trắng Tiểu Thư

Áo trắng tiểu thư

 

Mai mốt em về ngang trường cũ

Áo trắng tiểu thư như bóng mây

Bài hát già nua ngày xa xứ

Chiêm bao bất chợt trắng bàn tay

 

Bạc tóc vì ai câu hò hẹn

Một dòng nước đục chảy đôi nơi

Đối bóng từng đêm trăng miên viễn

Hương tàn khói nhạt chén đầy vơi

 

Em có về ngang chân bước chậm

Hàng cau soi bóng ngọn đèn đêm

Gió vẫn đưa mây về muôn dặm

Sợi nào hờ hững vướng mắt em

 

Mở lại trong tim ngăn máu đỏ

Giọt nào hoi hóp giọt nào xa

Mòn mỏi bao năm đời trăm ngã

Tình nào thống hối mộng nào hoa

 

Nét bút tay tiên nghìn hoa nở

Đêm nầy đêm nữa trắng bao đêm

Long lanh nến bạc thơ từ thuở

Cuối trời hiu hắt mảnh hoa tiên

 

Vũ Thị Thiên Thư

Duyên

 

Duyên

 

Trong ánh sáng nhiệm mầu

Nở trăm nghìn hoa mỹ

Đối ảnh tìm ngôn từ

Chở bao nhiêu tình ý

 

Là hoá sinh kiều mỵ

Về trong giấc liêu trai

Ru đời quên thực tại

Tận tuyệt nào đêm nay

 

Giữa muôn trùng duyên nghiệp

Trên chuyến tàu tử sinh

Có phải là tiến kiếp

Hẹn nhau từ vô minh

 

Mai kia dù thế tận

Tinh tú không còn xoay

Dãy Ngân hà khuất lẫn

Cùng nhau chắp cánh bay

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

 

 

Chén … Huyenh đệ chi binh

Chén… Huynh đệ chi binh

Huynh đệ chi binh …hề…

Rót cho đầy chén cạn…

Nam vô tửu …hề…

Uống cho cạn chén đầy…

 

Tuổi năm mươi chưa mà đầu đã bạc

Chuyện hàn huyên quanh bài hát lên đường

Lỡ cuộc cờ như bầy chim tan tác

Thôi có hề gì… một chén đau thương

 

Thân dầu dãi giày trận mòn lê bước

Bỗng ngác ngơ xếp vũ khí qui hàng

Bao nhiêu máu bấy nhiêu đường đất nước

Ðổi màu cờ đổi lấy một màu tang

 

Uống cùng nhau hâm nóng tình chiến hữu

Ngươi trời cao ta biển rộng thênh thang

Cánh chưa gẫy ấm ức đời khai tử

Khóc cười chi cũng một thuở ngang tàng

 

Chén chưa cạn hồn đã say bí tỉ

Ðêm chưa tàn cuộc chiến đã tan hoang

Rượu tràn chai ngã nghiêng tình mới cũ

Xác xơ cười vết chém đoạn tâm can

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

Ngoại

Ngoại

 

Tháng tư bay khói đốt đồng

Ngoại sầu khăn trắng tang chồng ngày qua

Mưa đầu mùa hạt bay xa

Khói hương chở cả tuổi hoa lên trời

 

Dây khoai gánh mạ một đời

Lúa yêu thương nở rạng ngời thi ca

Tàn đêm chiếc bóng nhạt nhoà

Gói thanh xuân giữ ngọc ngà riêng tư

 

Mảnh khăn vạt áo tình thư

Chén trà guốc mộc buồn như tấc lòng

Rán chiều pha mấy tầng không

Đôi vai gánh mõi con sông miệt mài

 

Trâm cài lợt giắt cùng ai?

Áo nâu nhuộm với tháng ngày đìu hiu

Bờ kinh lau lách liêu xiêu

Lung linh soi bóng cho nhiều nhớ thương

 

Tóc xanh sớm nắng chiều sương

Một đàn con dại bùn vương gót hồng

Miếng trầu têm với vôi nồng

Duyên tơ nửa đoạn cho lòng sầu thương

Vũ Thị Thiên Thư

 

Hỏi lại ngày xưa

Hỏi lại ngày xưa

 

Chiêm bao áo lụa mây trời

Ô mai ngày nọ bên đời chắt chiu

Sợi tình  theo gió phiêu diêu

Trói giang hồ giữa tịch liêu bốn bề

 

Gọi tình đắm giữa cơn mê

Tìm vầng trăng cũ hỏi lời thề xưa

Cuối trời lặng lẽ sao thưa

Soi gương tìm bóng mấy mùa lá bay

 

Vũ Thị Thiên Thư

Viễn vọng

 

Bâng khuâng dõi mắt chân trời

Mối tơ vương mối bồi hồi nhớ ai

Long lanh trăng bạc u hòai

Mảnh tình riêng thiếp vì ai đoạn đoài

 

Bên hiên trăng tỏ mượn lời

Gấm hoa thiếp dệt lòng phơi chung tình

Bạt ngàn chiếc bóng âm thinh

Say men hồ hãi đắm mình non mây

 

Dấn thân phù thế trao tay

Từ khi Minh Kiếm rạng ngày bước chân

Tàn đêm hỏi gió bao lần

Bên song tỉnh giấc mây Tần trông xa

 

Mịt mờ nhân ảnh tuyết pha

Sáng ngời ánh thép mưa hoa muôn trùng

Xin cho trong giấc vô cùng

Hóa thân làm kiếp Thư Hùng theo chân

 

Hạt sương bám tóc phong trần

Đắm say thiếp dệt phù vân cho người

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

 

 

 

Khúc hát

Khúc Hát

 

 

Rút tơ lòng dệt thơ

Chở từ ngôn cẩn trọng

Trời Bắc phương lồng lộng

Nơi nào ươm ước mơ

 

Hồ Mã hí đoạn trường

Nam phương mờ cánh nhạn

Dòng sông thương nước cạn

Nhả sóng sầu vấn vương

 

Chén ngọc giọt lệ rơi

Tan mảnh tình huyền thoại

Trăng xuôi dòng nước đợi

Khúc nhạc trầm luân trôi

 

Cánh tiên bay lên trời

Đường trần gian mê mãi

Ôm mối tình si dại

Cất tiếng hát mù khơi

 

Vũ Thị Thiên Thư

 

 

Xuân mộng

 

Xuân mộng

 

Nằm đêm nghe tiếng gió về

Chở trong mộng ảo môi kề môi xinh

Uống trong giọt đắng men tình

Cơn mê hồ hải ước mình bay cao

 

Cuối trời lấp lánh nghìn sao

Tìm trong biển ngát ngôi nào tình chung

Mõi mê giữa cõi vô cùng

Vòng trầm luân lạc muôn trùng nhớ nhau

 

Miệt mài gọi mãi chiêm bao

Chút hương nồng ấm thuở nào trao duyên

 

Vũ Thị Thiên Thư