Khai mùa

Khai mùa

 

 

Ta mời nhau, chút quyến luyến của một thời cắp sách, tay trong tay mắt ngời xáng tin yêu, nắng hồng lên tô sắc thắm muôn chiều , hoa đã nở chên trần gian khai hội

Chân bước khẻ tay nâng tà áo lụa , áo trắng hiền gói một thuở mộng mơ, lời tình ca tiếng vụng dại học trò, mang theo cả một trời thơ nguyên thuỷ, tay ngón nhỏ xanh xao đời hồ mị , bước bình yên qua mấy ngõ hẹn hò…

 

*

Rồi một ngày, con chim nhỏ chợt bay về gọi nắng sáng líu lo , chúa Xuân vừa mở đôi cánh cổng giao mùa…

Trải một chút nắng ấm lên thảm cỏ nhung xanh , rắc một ít sương long lanh trên nụ hoa vừa hé , chúa Xuân làm những công việc đầu tiên trong niềm hân hoan, trong ánh sáng ngập tràn …

Ta mời nhau trên đường về trẩy hội mùa Xuân, ta mời nhau, cùng hát lại lời tình ca êm ái, bằng tiếng hát trẻ thơ ngây dại, bằng lời ca thánh thót tuổi học trò, lời chan hòa niềm tin mới trên môi khô trong ánh mắt yêu thương nhau bừng sáng

Lối đã mở, đường thênh thang hoa gấm, chúa Xuân vừa ban nắng ấm xuống trần gian , ta bên nhau trong vũ khúc nhịp nhàng…khu vườn mới nở bừng niềm hy vọng, bờ môi khô rực rỡ đoá hoa hồng, cung nhạc trầm réo rắt giữa từng không, hòa muôn tiếng chim muôn vừa ca tụng..,

Hãy im lặng nghe chúa xuân truyền lệnh , trăm hoa thơm bừng nở dưới măt trời, trăm nắng hồng sương sớm trải muôn nơi ,cho trời đất đồng hoan ca, cho trời đất giao hoà ,cho lòng người phơi phới , cho yêu thương thiết tha…

*

Ở một ngôi trường có lũ học trò áo trắng hồn nhiên, có lũ học trò chim non ríu rít , trong những đôi mắt niềm chờ mong tha thiết , chúa xuân về nao nức tiếng quyên ca …

Ở một con đường có hàng cau xanh mướt lá mùa đông, có người em gái nhỏ má môi hồng, trời gió bấc tung hương cau thương nhớ, sớm mai ngày in trong mắt bâng khuâng, sớm mai ngày lời thanh ca lồng lộng…

Ở một khu vườn đầy kỷ niệm , có ngôi nhà nao nức chim khuyên , đôi cánh nhỏ mơ trời cao đất rộng, hồn nai tơ ngơ ngác sống bình yên. Ơi chúa xuân ! Xin trải rộng thảm cỏ nhung xanh mượt, ru thiên tiên trong giấc mộng tuyệt vời , dỗ dương trần giữa cung nhạc chơi vơi, bỏ tội lỗi muôn đời bóng tối…

Ở một phương trời xa, có em ta vẫn sống đời hiền hoà , có em ta vẫn say mộng đường hoa, em có hay chúa Xuân vừa đến, em có hay mắt mõi ngắm hoàng hoa, em có hay trời đất đã giao mùa, ta còn trong nổi thương nhớ cách xa …

*

Ta mời nhau , dù áo trắng đã ngủ vùi trong dĩ vãng, dù ngày xanh đã xa khuất sương mù, dù tháng ngày vẫn xa cách , phù du, vẫn tin tưởng, vẫn chờ mong niềm vui mới, vẫn tha thiết đón chào ngày khai hội, muôn hoa thơm vừa hé cánh mượt mà…

Chân bước nhẹ giữa trăm tiếng trầm ca, mắt vẫn ngước nhìn, nhau dù xa lạ,

xin hãy mở đường vào vườn hoang dã, xin cùng nhau chia sớt chút hương trầm, xin đưa về ngày chào giấc trăm năm, nơi ngà ngọc dỗ đời bình an ngủ…

Nào băng giá mùa đông, hãy qua đi cho ngày tháng thêm hồng, hãy qua đi cho chúa Xuân bừng sống,cho trầm hương bay vút giữa từng không, cổng đã mở mời theo nhau cùng bước…

 

Vũ Thị Thiên Thư

[ 1973 ]