Trăng mười sáu
Mưa rơi từng sợi tơ trời
Lá non lụa mỏng về phơi mượt mà
Nghìn thơ chưa trọn tình ta
Nổi như chất ngất nổi hòa hoang sơ
Hồ thu nầy gió tinh mơ
Đàn thiêng huyền mộng vổ bờ thinh âm
Ru em cung bậc thăng trầm
Shanghai óng ả tơ tằm kiêu sa
Lụa Tô châu soát thân ngà
Đơn sơ em khoát lụa Hà Đông xưa
Khung tình nét bút đong đưa
Môi hồng cắn sợi tóc thưa mơ màng
Mây trong lơ lững xuân sang
Thượng nguyên trăng sáng mênh mang đầu cành
Em lên núi đợi trăng xanh
Biển Đông bên ấy tình mong manh tình
Ngữ ngôn nào tận tâm linh
Vầng trăng mười sáu bao lần trùng hoan
Trong tay chiếc lá xưa tàn
Đếm bao nhiêu lá mây tầng nhớ thương
Ước mơ mơ ước miên trường
Vũ Thị Thiên Thư