Áo Tết

Già được bát canh, trẻ manh áo mới …

1 Chiếc áo tết cuả em

– Chị Hai, em mới nhận được thùng quà chị gởi sang, Tết đến, đang tủi thân , không biết có ai nhớ mình không .
– Thế đã mở ra chưa ?
– Mới vào nhà, chưa kịp ăn uống, mở ra ngay. Áo vừa lắm, em thích cả mấy màu Hai chọn, Chi luôn biết ý em . Vậy là có áo mới diện đi chùa Hội Chợ Tết cuối tuần nầy …
Em, tiếng nói vẫn xôn xao, “ Tam Thập nhi lập ” rồi, vẫn là em thơ .Nhớ laị muà Tết đầu tiên sau ngày tang thương, Chú nằm trong trại tù đâu đó, Năm Căn, Bảy Ngàn …Nhà không biết tin, Cô lặn lội tìm kiếm các nơi, Thím bồng thằng bé chưa đầy năm, vào ra thấp thỏm …Chị ngồi tháo từng mũi chỉ đường may, nối từng manh vải nhỏ, chiếc áo dài lụa hoàng anh, có bao giờ mặc nữa ? Áo tiểu tư sản không sống được với chính sách bây giờ. Em xúng xính trong chiếc áo lụa mát, Mẹ thêu từng mũi kim .Chiếc áo đẹp em mặc ngày đầu năm. Tết không bánh mứt, Mẹ chắc chiu từng đồng, bao nhiêu tiền, bao nhiêu ngày dành dụm, từng giọt mồ hôi đổ, gởi vào tay nhà nước đổi lại được hai trăm .Chị chạy rong chợ trời, tìm người thân quen cũ, chia nhau từng chai thuốc trụ sinh, từng viên thuốc cảm…Theo bạn bè đi buôn, thứ gì cũng bán được, đã bán đi rồi, thứ gì mua lại để tiếp tế cho người thân, cũng tìm mua .
Xa nhau phần tư thế kỷ, ngày gặp lại nhau, em đã tuổi thành niên. Nhìn em đứng, gầy cao hơn chị cả cái đầu. Đứa em sinh sau muộn màng, gói trong lụa là nhung gấm, nuôi bằng sữa bột ngoại quốc, bằng thuốc bổ tư bản, năm đầu tiên, em bụ bẩm như búp bê, như hình mẫu .Tưởng là cuộc sống bình an .Không ngờ thương hải biến vi, em chưa tấp tểnh theo chân đến trường, chị đã rời đi. Khi nhà cửa được chính quyền bây giờ nhân danh cách mạng, trắng tay tư sản, em đang tắm sông, chạy lên xin chiếc áo để che thân, Cách mạng lạnh lùng, niêm phong tất cả, thằng bé con, nhi đồng, sự nghiệp trăm năm cuả nhà nước đứng như trời trồng giữa trưa nắng, nướcmắt hay nước sông chảy dài trên mặt ?
Tiếp nối cho những ngày lang thang, trốn chạy, bao nhiêu lần …vẫn in trong tâm thức cái Tết cuối cùng ở quê nhà, chiếc áo mới cho em, cắt từ chiếc áo dài lụa của thời thanh niên, gói lại cả một trời ước mơ, nâng niu, yêu dấu …