Ba [4]

 Bệnh nhân

 

– Con sợ dùng điện thoại di động sẽ khó khăn nhận được tín hiệu trong bệnh viện , Ba nghe có rõ không ?

– Rõ lắm con à .

– Hôm nay Ba thấy trong người thế nào ?

– Ba khoẻ rồi , mai Ba bảo em nó lo giấy xuất viện

– Không được Ba à , đâu phải chuyện đuà, còn phải làm khám nghiệm nữa chứ, nào đã xong .

– Ba thấy trong người khoẻ rồi , về nhà rồi đi khám lại cũng dược mà, nằm trong nầy tốn kém lắm

– Không sao đâu Ba, cần phải chờ quyết định cuả Bác sĩ chứ, Ba ráng chờ cho hết bảy mươi hai tiếng , sau đó mới biết chắc .Ba cho con nói chuyện với Châu đi .

 

– Chị hai, Ba sợ mấy anh chị tốn tiền nên cứ đòi về hoài . Ba nằm trong nầy , bệnh nặng mà cứ cố gượng đi đứng một mình, không cho người khác nâng đở phụ

– Thì Em biết tính Ba , không bao giờ muốn làm phiền bất cứ ai hết , ngay cả bệnh nguy hiểm như vậy mà vẫn cố chiụ đựng một mình.

– Ba luôn bảo không sao, chỉ cảm thấy mõi mêt chút thôi, để yên cho Ba nằm nghỉ, chừng cảm thấy tê nửa bên người mới chịu gọi tụi em, Anh Tường chở Ba đi liền , vừa đi vừa goị Chương , hắn cũng tất tả vào ngay trong bệnh viện đó chứ, nếu chậm lại thì đã có chuyện lớn mất rồi.

– Thế Chương nói sao ??

– Sơ chuẩn, hai động mạch bế tắc. Nhưng phải chờ chụp hình tim mới biết chắc chắn .

– Bao giờ thì chụp hình mạch vành ?

– Chương bảo sẽ lên thời khoá biểu ngày thứ hai, khi tìm ra chổ bị nghẽn thì mới quyết định là sẽ thông mạch hay không .

– Vậy thì chỉ còn cách chờ đợi thôi , Ba đã vào phòng riêng chưa ??

– Mai mới có phòng chị à …

 

– Châu, Ba ra sao ?

– Hôm nay thì yên rồi chị. Tối qua cả bọn vào thăm, phòng bệnh như cái chợ, ai cũng phân bì, sao bệnh nhân nầy có quá nhiều con cháu đến thăm, chưa kể Bác sĩ ra vào liên tục .

– Thì Bác sĩ cũng là con cháu thôi.

– Hồi Mẹ và Dì Tư, nằm trong bệnh viện, nhưng có bao nhiêu đứa vào thăm đâu .

– Đừng nói vậy, Mẹ nghe là phiền lắm

– Em biết, bởi thế mới nói lén .

– Em nghĩ Ba phải nằm bao lâu?

– Ít nhất một tuần chị à

– Phòng ốc ra sao ?

– Phòng riêng, có hai giường , Mẹ có gọi người dưới quê đến giúp việc, trông nom Ba

– Ba ăn uống thế nào ?

– Không kiêng cữ nhiều, em mang thức ăn vào, chị biết Ba ăn uống đơn giản, bỏ thuốc lá lâu nay , nhưng không nghe Ba nhắc đến hay than thèm thuồng

– Em biết tính Ba mà ..

 

– Mẹ , hôm nay ai sẽ vào bệnh viện đón Ba về ?

– Thì trưa nay Châu đi làm ra sẽ ghé vào đón Ba

– Có người nào đi theo phụ không

– Thì Cô con và người giúp việc vẫn ở trong đó hàng ngày .

 

– Nội về, Nội về ….

– Sao anh về sớm vậy , Châu đến chưa ?

– Chờ nó đến biết chừng nào, đi về cho xong .

– Em mới vào tơí nơi thì thấy anh ấy mặc quần áo sẳn sàng rồi, chưa kịp gọi băng ca đẩy thì thấy anh đã đi tuốt ra cầu thang, Em phải chạy theo luôn, đồ đạc còn nguyên trong phòng chưa kịp thu dọn

– Ra ngoài taxi chưa đến nhaỷ lên xe buýt đi luôn nữa chứ , Em không ngăn kịp , phải theo liền, thiệt là hết ý.

Vũ Thị Thiên Thư