Anh Hai

 

Anh Hai

 

– Anh Hai gọi nghỉ đi, mình chơi với cả nhà, vui lắm

– Baybee, mình không nên gọi nghỉ, khi nào mình muốn nghỉ thì phải xin phép trước, người ta sẽ xếp thời khóa biểu cho người khác làm việc, người ta chia thời gian cho mình, mình lại gọi nghỉ để đi chơi như vậy là không có trách nhiệm.

Mẩu đối thoại cuả hai anh em ghi nhớ trong lòng tôi cho đến bây giờ , Anh Hai dạy cho em bé một bài học trách nhiện và bổn phận từ thuở hắn chỉ mười sáu tuổi đầu.

 

– Bố , Anh Hai không thích làm việc cho cửa hàng nầy nữa đâu.

– Tại sao vậy ? Bộ họ kỳ thị hay là xử ép con hở ?

– Không Bố à , nhưng họ muốn con phải đề nghị bán cho khách hàng những hệ thống máy vi tính mới rất đắt tiền, nhưng mình không bán như vậy được, vì khách hàng không cần loại máy đó, họ chỉ cần máy vừa tuí tiền, chức năng đủ dùng cho công việc họ muốn làm thôi, người ta tin mới hỏi mình mà mình bán thứ đắt tiền không cần thiết như vậy là nói dối đó Bố.

– Nghỉ, không cần phải làm nơi đó nữa, Bố chưa chết hay tàn tật mà ,con ở nhà đi học được rồi , Bố vẫn đi làm còn dư sức nuôi con. Chỗ làm không lương thiện, bỏ ngay…

– Bố , mình phải báo với họ là mình sẽ nghỉ sau hai tuần để học chuẩn bị kiếm người khác, mình không muốn bỏ công việc ngang , Bố noí…

– Thì Bố nói không cần phải đi làm, đi học quan trọng hơn , còn có cả đời để làm mà. Mình phải làm sao không trái lương tâm thôi

– Dạ, Bố , mai mình nói với ông xếp hén.

 

– Bố cho anh Hai tiền, đi xem xi nê với bạn đi

– Bố , mình có tiền mà , hơn nữa mình ở nhà chơi Video game , hay đọc sách cũng được mà

– Nhưng ở nhà hoài có buồn không?

-Không sao đâu Bố. Mình có nhiều thứ để chơi lắm.

– Nhưng phải nói với Bố khi nào cần tiền.

– Bố, anh Hai biết mà , mình chưa cần tiền đâu Bố ơi ! Hôm qua Best Buy gọi đi phỏng vấn đó Bố, chắc họ sẽ mướn mình vài tuần nữa thôi

– Lại là chổ buôn bán máy vi tính, Bố tưởng là anh Hai không thích làm những chổ nầy

– Không, làm trong khu sửa chữa Bố à. Không phả đứng bán bên ngoài, khi nào khách hàng đã mua máy rồi thì mình cài đạt Software và chỉ dẫn cách xử dụng cho họ, máy bị hư hỏng thì mình sửa chữa lại…

– Bố đã nói rồi, đi làm việc để học kinh nghiệm thêm cũng tốt , nhưng học hành quan trọng hơn, Bố không muốn chuyện học bị xao lãng, có cần thêm tiền thì Bố cho, chớ đừng ham tiền mà xin đi làm bây giờ, học xong rồi thì có cả đời để đi làm.

– Dạ, Bố , mình biết mà.

 

– Anh Hai, bài nầy Em bé không hiểu

– Baybee, phải giải từng giai đoạn một , trước hết làm như vầy nè …Thấy cái đó chưa ?

– Thấy rồi Anh Hai, vậy mà thầy giảng em bé lại không hiểu, hừ !!

– Em bé không chú ý lúc đó, ngồi lo ra trong lớp chứ gì , sao lại không hiểu , dễ quá mà..

– Không phải vậy đâu, tại Anh Hai kiên nhẫn, và giải thích rõ ràng hơn , Phương cũng nói anh hai kiên nhẫn như Ông Thánh

[ Không riêng gì Phương , Mợ, bác Lộc , bà Gwen…và ngay cả Mẹ cũng biết Anh Hai luôn kiên nhẫn, rà rất cẩn thận kia mà… ]

 

 

– Anh Hai , IIlinois Institude of technology chỉ nhận có tám người vào chương trình nầy thôi. Mèn! tới ba trăm đồng tiền lệ phí lận chớ đâu phải không tốn, vậy mà có cả ngàn người nộp đơn lận

– Baybee, phải nộp đơn đi chứ, không cần biết người khác ra sao, mình không nộp thì đâu biết mình có cơ hội vào hay không. Anh Hai tin tưởng Em bé giỏi lắm đó , cứ nộp thử xem, anh Hai cho em tiền đóng lệ phí

– Em có tiền rồi, chỉ không biết mình có đủ điều kiện để vào không.

– Mình đã nhất quyết thì phải làm chứ, không sau nầy lại hối hận.

 

Vũ Thị Thiên Thư